TÔI LÀ SỰ TIẾP NỐI ...
_ Đại văn hào Mark Twain _
Là người Việt Nam chính hiệu nên tôi rất yêu Việt Nam - với những truyền thuyết về Lạc Long Quân - Âu Cơ, về các vị Vua Hùng khai sinh ra nước Việt… Và vì là người Việt, nên tôi rất tự hào trước những trang sử vẻ vang, những chiến tích lẫy lừng của các vị anh hùng dân tộc đã hy sinh cho tôi được sống trong hòa bình hôm nay. Tôi yêu những con sông, dòng suối, ngọn đồi; yêu cả đường bờ biển ôm dọc suốt ba miền Bắc - Trung - Nam, uốn cong cong theo hình chữ S.
Bởi là người dám ước mơ và muốn biến ước mơ thành sự thật, nên tôi không ngại đối mặt với chông gai, thử thách, thậm chí là cả đối mặt với thất bại…; tôi dám đứng lên từ chỗ đã ngã để bắt đầu lại hành trình cuộc đời mình. Làm gì có ai vấp ngã mà không đau. Nhưng tôi biết, mỗi lần đau là mỗi lần trưởng thành, là mỗi cơ hội để bản thân mình hoàn thiện hơn bằng chính kinh nghiệm của mình. Cứ vấp ngã, đứng lên và bước tiếp, tự nhiên, ước mơ mỗi lúc sẽ mỗi gần hơn.
Sự học với tôi là vô cùng, không bao giờ có điểm dừng và không bao giờ là đủ. Một khi tôi đứng yên có nghĩa là tôi đã thụt lùi và biến mình thành lạc hậu. Tôi hiểu và tôi tin, cuộc đời này sẽ không ngừng dạy dỗ mình. Thế nên, tôi không chỉ học trên sách vở mà tôi học từ tất cả những trải nghiệm cuộc đời, từ những thành công - thất bại, từ các vị tiền bối đến nhân viên và học cả từ chính những thiên thần bé nhỏ của mình.
Tôi là một nhà lãnh đạo không chức danh, bởi tôi luôn tâm niệm rằng, trước khi lãnh đạo người khác thì phải lãnh đạo được bản thân, nếu không mình sẽ nhân ra phiên bản lỗi và tạo nghiệp. Dù làm thuê hay làm chủ thì tôi vẫn chỉ giữ cho mình tư duy phụng sự và giữ tâm nhất quán để đối đãi với cấp trên, cấp dưới, đồng cấp cũng như đối tác, khách hàng. Cho dù giữ vai trò nào, tôi luôn muốn tạo giá trị cho mọi người quanh mình. Điều đó khiến tôi hạnh phúc!
Tôi là sự tiếp nối của ông - bà, của cha - mẹ và của muôn kiếp trước nên tôi không thể sống hoài phí. Tôi chọn cách trân quý và biết ơn tất cả thế giới xung quanh mình - những người tôi yêu thương, những người thương yêu tôi và cả những người tôi không thật sự quen biết! Tôi muốn sống cuộc đời đáng sống của một sự tiếp nối, để tạo ra sự tiếp nối khác tươi đẹp hơn!
Tôi đã được sinh ra! Tôi cũng đã tìm được lý do mình tồn tại! Để sống xứng đáng với hai ngày quan trọng ấy, với những phước lành tôi đã được nhận mỗi ngày, mỗi giờ, tôi chọn cách làm bạn đồng hành với các bạn trẻ trên con đường đi tìm lẽ sống, tìm ra ngày quan trọng thứ hai trong cuộc đời họ. Tôi sống cuộc đời tiếp nối của mình để quan sát, để chia sẻ và để kể lại câu chuyện hạnh phúc đích thực tôi có được, tôi nhìn thấy được, tôi cảm nhận được trong kiếp nhân sinh này!
NGUYỄN CHÂU LINH