Có một thứ hạnh phúc được dệt nên từ câu chuyện sống hòa hợp. Bạn biết đấy, vì hòa hợp là khi chúng ta đặt cái tôi của mình xuống, gieo một hạt giống yêu thương và nuôi dưỡng nó mỗi ngày. Để tôi kể bạn nghe một câu chuyện hạnh phúc rất bình dị, từ cách hòa hợp mà động vật dành cho nhau…
Nếu có tài khoản mạng xã hội và theo dõi những nhóm yêu động vật, không khó khăn gì để bạn tìm thấy những hình ảnh, những video về tình bạn giữa chó và mèo, thậm chí là chó và vịt, mèo và vịt… Khi xem, bạn sẽ nghĩ, thậm chí sẽ thốt lên, “chúng thật đáng yêu làm sao!”. Vậy, bạn có tự hỏi, trong từ “đáng yêu” này, bạn dành bao nhiêu phần cho vẻ mặt dễ thương của những con vật nhiều tình cảm ấy; và dành bao nhiêu phần cho cách chúng chia sẻ mọi thứ trong cuộc sống với nhau?
Bạn có thấy lòng mình xao xuyến trước hình ảnh một chú chó ôm chú mèo vào lòng ngủ? Bạn có nghe tim mình rung động khi xem cảnh chúng chia sẻ thức ăn cho nhau? Những khi ấy, bạn có thắc mắc tại sao hai giống loài với những thói quen khác biệt, thậm chí là trái ngược lại có thể sống hòa thuận như thế?
Dân gian Việt Nam có câu “ghét nhau như chó với mèo” để diễn tả sự đối nghịch của hai người trong một mối quan hệ không hòa thuận. Tôi sẽ kể ra đây một câu chuyện có thật xảy ra tại Bỉ, để bạn thấy rằng câu nói vừa trích ra đây sai hoàn toàn.
Một người lính cứu hỏa đã nhìn thấy một chú mèo con thoi thóp trong đống máu. Anh ta cố tìm lại nhà cho chú mèo con nhưng không thể nên đành đem đến bệnh viện thú y. Các bác sĩ bảo rằng, cơ hội sống của chú mèo là rất thấp. Thế nhưng, kỳ diệu thay, chú mèo đã vượt qua nguy kịch, đã kiên cường giành lại sự sống. Suốt khoảng thời gian đó, anh lính cứu hỏa vẫn không thể tìm ra chủ nhân của chú mèo; không có bất kỳ thông tin nào đăng tìm mèo lạc. Thế là, anh và vợ đem chú mèo nhỏ về nhà nuôi, đặt tên là Azmael.
Azmael khi vừa về nhà mới đã để mắt đến Liam, tức chú chó chăn cừu Thụy Sỹ. Liam ban đầu khá bối rối, nhưng cũng rất nhanh, chú chấp nhận Azmael như một người bạn, một thành viên mới của gia đình. Liam chăm sóc cho Azmael rất tận tình, nào nhường thức ăn, nào tự biến mình thành gối ngủ cho người bạn mới. Và không lâu sau đó, Azmael kết bạn luôn với Nimue, tức chú chó Becgie Đức già nua. Từ đó, cả ba trở thành bạn bè, anh em thân thiết của nhau.
Chưa từng có sự bất đồng nào xảy ra giữa Azmael với Liam và Nimue. Chúng chơi cùng nhau, ăn cùng nhau, ngủ cùng nhau. Thậm chí, sáng sáng, chúng cùng nhau đi dạo với hai vợ chồng người lính cứu hỏa. Vì Azmael không biết tránh xe cộ, nên Liam và Nimue tự thay phiên nhau canh chừng. Và buồn cười thay, dù rất bé nhỏ - so với những chú chó đồ sộ cạnh mình - nhưng Azmael luôn xù lông và sẵn sàng nghênh chiến với những chú chó lại gần Liam và Nimue. Azmael thật sự muốn bảo vệ hai anh trai của mình. Hai vợ chồng người lính cứu hỏa bình luận vui rằng, “Azmael quên mất mình là mèo. Nó tưởng nó là chó!”.
Ở đây, dù Azmael khác loài với Liam và Nimue; nhưng chúng có cùng một điểm chung là đều nhận được tình yêu thương bao la của vợ chồng người chủ. Điểm chung ấy chính là cơ sở để cả ba có thể sống hòa hợp với nhau. Bởi động vật “ngửi” được mùi nguy hiểm, “ngửi” được cả cảm xúc yêu thương. Khi tin chắc bản thân an toàn, chúng tự nhiên sẽ đáp trả lại bằng sự an toàn với tất cả những thành viên khác.
Khi đọc về câu chuyện chú mèo kỳ lạ Azmael này, tôi thật sự thấy mình được khai sáng. Chúng ta thường hay lý giải việc mình tránh né, ngừng xây đắp một mối quan hệ bằng những cụm từ đơn giản, nào “không hợp”, nào “khác nhau nhiều quá”. Thực chất, mỗi cá thể là hoàn toàn khác nhau, để hòa hợp, chỉ có thể là khi chúng ta đặt cái tôi xuống, gieo một hạt giống yêu thương và nuôi dưỡng nó mỗi ngày. Lúc đó, xung quanh ta, mọi thứ tự nhiên hòa hợp và yêu thương nhau một cách vô điều kiện.