LÃNH ĐẠO KHÔNG CHỨC DANH
Chuyện của Linh

LÃNH ĐẠO KHÔNG CHỨC DANH

21:48 | 16/08/2023
1647 lượt xem

Từ khi nung nấu ý tưởng xây dựng “Hành trình học trọn đời” - với nền tảng đầu tiên là Thư viện số 100 năm, lớn hơn là tập đoàn DJC - tôi đã xác định DJC sẽ phát triển theo mô hình xanh ngọc. Tôi không xem đội ngũ nhân sự là nhân viên dưới tuyến của mình; với tôi, họ là cộng sự, là bạn đồng hành. Suy nghĩ ấy cho phép tôi hạnh phúc khi là một lãnh đạo không chức danh.

Xanh ngọc là một mô hình cấp tiến để làm đẹp môi trường kinh doanh. Thế nên, đó là thiết yếu và chắc chắn sẽ xảy ra! Tất nhiên, không ít người hồ nghi về tính khả thi khi xây dựng doanh nghiệp theo mô hình này. Tuy nhiên, tôi tin ở bất kỳ tổ chức nào, doanh nghiệp nào, cũng có những con người sống và làm việc với suy nghĩ cấp tiến sẵn rồi. Chỉ cần sẻ chia năng lượng ấy với nhiều người, tự nhiên doanh nghiệp sẽ là mô hình xanh ngọc.

Từ lúc mới ra trường, mới đi làm, tôi đã được nhận rất nhiều sự tử tế từ những đồng nghiệp quanh mình. Tôi được hướng dẫn, chỉ bảo nhiều điều, nhiều thứ để bản thân bắt nhịp với tổ chức nhanh nhất có thể. Tôi được động viên, nhắc nhở mỗi khi phạm phải sai lầm. Tôi được sẻ chia, cổ vũ mỗi khi tinh thần không đủ tốt… Có thể, bạn nghĩ vì tôi có xuất phát điểm trong sự nghiệp ở môi trường giáo dục, nên mọi thứ đến với tôi êm ả, nhẹ nhàng. Tôi nghĩ, chuyện nhẹ nhàng, bình an được quyết định bởi chính tâm thức của mình, chứ không hẳn chỉ bị chi phối bởi môi trường xung quanh.

Ví dụ như, ở xã hội sơ khai, con người sống trong bộ lạc, phân tầng xã hội hầu như chưa có. Nhưng, để đảm bảo trật tự xã hội và phân công lao động, thế giới quan màu đỏ ra đời. Bản chất của thế giới quan màu đỏ là sự trung thành và nỗi khiếp sợ dành cho thủ lĩnh. Nhưng, với tôi, thế giới quan màu đỏ không hề xấu. Tôi chọn giữ lại cho mình phần cảm giác tốt đẹp dành cho hai từ “trung thành” trong mô tả về thế giới quan màu đỏ này. Chẳng phải, đó là yếu tố quan trọng để mọi mối quan hệ trong cuộc đời chúng ta bền vững đó sao?!

Nếu công tâm trả lời, những chủ doanh nghiệp tại Việt Nam sẽ đánh giá mô hình tổ chức của họ thuộc thế giới quan nào? Hổ phách - tập trung vào kết quả, thành tựu, khen thưởng? Hay xanh lá - giao quyền cho người lao động dựa trên niềm tin? Có là mô hình nào đi chăng nữa, há chẳng phải cũng có những ưu điểm nổi trội hay sao? Và, có phải chính những ưu điểm ấy dần tạo nên sự cấp tiến trong tư duy của những nhà lãnh đạo sau này, để có thể tự tin xây dựng nên mô hình xanh ngọc?

Tôi đã từng rất may mắn, khi được làm việc trong một môi trường cởi mở, với những đồng nghiệp thân thiện, nhiệt tình. Tôi được truyền cảm hứng rất nhiều từ đồng nghiệp cũ. Với tôi, đó là cái nôi để trưởng thành, để nuôi dưỡng cho mình tư duy phụng sự và tâm nhất quán khi đối đãi với đồng nghiệp, cộng sự sau này. Nếu nói đã học từ mô hình nào, tôi phải khẳng định rằng, mình học nhiều nhất từ mô hình xanh lá - xem trọng cảm giác hạnh phúc trong đội ngũ nhân sự của mình, tạo nên sự gắn kết vững bền trong nội bộ tổ chức.

Tại sao tôi chưa từng bao giờ cần công khai tuyên bố, DJC là mô hình xanh ngọc, thậm chí, tự hào mà nói, thì đó là mô hình xanh ngọc đã thành công? Bởi đơn giản thôi, thứ tôi hướng đến không phải là danh xưng cho tổ chức của mình, cũng không phải hào quang hay những lời khen ngợi từ giới doanh nhân. Tôi hướng đến tình cảm chân thật giữa chính bản thân mình với cộng sự của mình. Tôi muốn mình là người truyền cảm hứng cho cộng sự, để họ trở thành bạn đồng hành của tôi trên con đường phụng hiến cho xã hội nhiều hơn là thụ hưởng cá nhân.

Tôi không cần hô hào, lớn tiếng về mô hình xanh ngọc mà DJC vốn đang là. Tôi xem đó là cơ sở để tự quan sát mình nhiều hơn! Bởi, muốn doanh nghiệp của mình đạt đến chuẩn xanh ngọc, tôi phải là người đầu tiên thuần hóa được cái tôi của mình, lắng nghe nội tâm của mình nhiều hơn. Chỉ như thế, tôi mới có thể đạt đến sự trọn vẹn trong công việc. Sự trọn vẹn ấy không đơn giản chỉ là thành công, mà là cảm giác hạnh phúc đích thực trên hành trình này.

Tôi hạnh phúc khi có thể bước ra khỏi những cái cũ - là hệ thống cấp bậc, phân quyền - để cùng đồng đội của mình tiến tới việc tận dụng tối đa trí tuệ tập thể. Không phải trong DJC, mà là tự trong lòng chúng tôi, quyền hành được phân chia đồng đều. Chúng tôi tôn trọng nhau thật lòng; và sự tôn trọng ấy không có chỗ cho uy quyền, phân cấp, thị uy…

Tôi hạnh phúc vì luôn ở trạng thái bình an, dẫu công việc bộn bề và hành trình chúng tôi đi còn rất nhiều thử thách. Khi quan sát mình đủ sâu, bạn sẽ như tôi, tìm thấy được sự trọn vẹn trong tâm hồn mình, quay trở về với cái tôi thuần khiết nhất của mình… Sự bình an có thể hiện diện giữa bận rộn, bởi tôi làm việc với phần thật nhất, trọn vẹn nhất của mình.

Tôi hạnh phúc, bởi ở phút giây hiện tại này, tôi biết mình là ai, biết mình cần gì, biết mình có thể làm gì. Tôi không cần viển vông nghĩ đến tương lai, càng không cố kiểm soát những gì chưa đến. Tôi chỉ biết, trong mình luôn có tâm phụng sự; và khoảnh khắc này, sat-na này, tôi đang được làm việc với niềm tin có thể đồng hành, hỗ trợ nhiều người, có thể phụng hiến cho xã hội nhiều hơn.

Bạn tôi từng hỏi tôi rằng, cảm giác thế nào khi nhân viên có thể tự do, thoải mái với tôi trong công việc, trong mỗi cuộc họp? Sự thật à? Tôi hạnh phúc với điều đó! Tôi hạnh phúc khi cộng sự của tôi tin tưởng đủ để thành thật với tôi trước tất cả mọi vấn đề. Tôi hạnh phúc khi được làm một nhà lãnh đạo không chức danh. Tôi hạnh phúc khi có nhiều bạn đồng hành cùng tôi đi tiếp trên hành trình cống hiến!...

(còn nữa…)

21:48 | 16/08/2023
1647 lượt xem

Bài viết có thể bạn quan tâm

Chuyện của Linh

HẠNH PHÚC TỰ THÂN

“Người có hạnh phúc đích thực là người dẫu ngồi yên không làm gì cả vẫn cảm nhận được hạnh phúc!” - Nguyễn Châu Linh

Chuyện của Linh

VUN TRÒN HẠNH PHÚC GIA ĐÌNH

Tôi thường thích ngồi lặng yên, dừng hết mọi lo toan muộn phiền trong cuộc sống lại, chỉ để ngắm nhìn các con ngủ hoặc chơi. Và lúc ấy, tôi quan sát cảm xúc đang chảy tràn trong mình. Đó là lúc tôi biết mình đang cảm nhận được hạnh phúc.

Chuyện của Linh

HỌC ĐỂ BIẾT CÁCH HẠNH PHÚC

UNESCO đã đưa ra 4 mục tiêu của một nền giáo dục, đó là học để biết cách học tập, học để biết cách làm việc, học để biết cách chung sống, học để biết cách hạnh phúc. Và, bạn thấy đấy, thực tế, chúng ta vẫn còn loay hoay với mục tiêu thứ hai - tức là học để làm việc và mục tiêu thứ ba - học để chung sống; trong khi, cả 4 mục tiêu này đều quan trọng như nhau.

Chuyện của Linh

NƯƠNG TỰA NĂNG LƯỢNG TÂM LINH ĐỂ BÌNH AN TRONG ĐỜI!

Đạo sư Paltrul Rinpoche - người có cống hiến vĩ đại cho Phật giáo Tây Tạng; là người lập nên Trường phái Ninh Mã, một trong bốn trường phái lớn nhất Tây Tạng - từng kể một câu chuyện như sau.

Chuyện của Linh

GỬI TÌNH THƯƠNG CHO CẢ THẾ GIỚI NÀY…

Khoan hẵng nghĩ việc trao gửi tình thương đi rộng khắp là điều viển vông, hay chỉ là cách nói để tự tạo danh xưng “tốt bụng”. Nếu bạn định nghĩa “thế giới” giống như tôi - là môi trường sống quanh mình, gồm những người chúng ta chưa từng quen biết, chưa có cơ hội để kết nối - thì việc trao gửi tình thương cho cả thế giới là điều mà bất kỳ ai cũng có thể làm được, miễn chúng ta có tâm niệm này.

Bài viết được xem nhiều nhất

Hành trình hạnh phúc

TRI TÚC THƯỜNG LẠC

Khi nhận lời chia sẻ một câu chuyện gì đó, phục vụ cho “Hành trình học tập trọn đời”, tôi ngay lập tức nghĩ đến một lời dạy của Đức Phật được ghi trong Kinh Di giáo - “Tri túc thường lạc”. Nay, tôi muốn cùng bạn tìm hiểu về câu này, xem như tự mình tặng cho mình chút hành trang thiện lành để bước chân vào hành trình học tập và hạnh phúc trọn đời.

Chuyện của DJC

XÂY DỰNG DOANH NGHIỆP THEO MÔ HÌNH XANH NGỌC

“Xanh ngọc” là khái niệm không còn xa lạ với người làm chủ doanh nghiệp tại Việt Nam. Có lẽ, bất kỳ ai cũng thừa nhận đây mà mô hình cấp tiến nhất trong những mô hình quản lý doanh nghiệp. Tuy nhiên, việc xây dựng mô hình này trong bối cảnh kinh tế, xã hội Việt Nam là điều không hề đơn giản. Nhưng, khó không có nghĩa là không thể!

Chuyện của Linh

GỬI TÌNH THƯƠNG CHO CẢ THẾ GIỚI NÀY…

Khoan hẵng nghĩ việc trao gửi tình thương đi rộng khắp là điều viển vông, hay chỉ là cách nói để tự tạo danh xưng “tốt bụng”. Nếu bạn định nghĩa “thế giới” giống như tôi - là môi trường sống quanh mình, gồm những người chúng ta chưa từng quen biết, chưa có cơ hội để kết nối - thì việc trao gửi tình thương cho cả thế giới là điều mà bất kỳ ai cũng có thể làm được, miễn chúng ta có tâm niệm này.

Hành trình hạnh phúc

THỰC HÀNH LẮNG NGHE CHÍNH MÌNH

Lắng nghe chính mình là một trong những tiền đề để chúng ta luyện tập “lắng nghe” người khác bằng tâm, chứ không phải bằng kỹ năng giao tiếp đơn thuần. Tuy nhiên, lắng nghe chính mình không đơn giản như việc ta soi mình trong gương để thấy thần sắc hôm nay có rạng rỡ không, bộ trang phục này có phù hợp cho những hoạt động trong ngày không? Lắng nghe chính mình cần nhiều sự suy tư và lắng đọng, để có thể thấu hiểu, thấu cảm và giao hòa với phần tâm thức sâu kín. Và đó là cả một nghệ thuật mà chúng ta luôn cần phải tự nhắc nhở bản thân rèn luyện mỗi ngày.

Chuyện của DJC

CÂU CHUYỆN XÂY DỰNG MÔ HÌNH XANH NGỌC CỦA DJC

Từ khi nung nấu ý tưởng xây dựng “Hành trình học trọn đời” - với nền tảng đầu tiên là Thư viện số 100 năm, lớn hơn là tập đoàn DJC - tôi đã xác định DJC nhất định phải là mô hình xanh ngọc, không thể khác. “Mô hình cấp tiến để làm đẹp môi trường kinh doanh là thiết yếu và chắc chắn sẽ xảy ra!”